Nhà thơ Vũ Ngọc Bích

vanthoconggiao.net


VŨ NGỌC BÍCH
Sinh ngày 17-8-1914 tại Kim Sơn, Ninh Bình (giáo phận Phát Diệm).
Thụ phong linh mục năm 1942 tại nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, Hà Nội.
Qua đời ngày 08-6-2004.

Cha Vũ Ngọc Bích là một vị chân tu đạo đức, một nhà báo – một nhà nghiên cứu và là một nhà thơ.
Những tác phẩm của ngài (hơn 40 tác phẩm chủ yếu về tu đức) xuất bản từ nhưng năm 1940-1950 của thế kỷ trước, thực sự đã nuôi dưỡng nhiều tâm hồn thánh thiện và dẫn đưa nhiều người dấn thân đời tu trì phục vụ tha nhân.


TUYỂN THƠ

NĂM SỰ VUI

Nghe tin Thiên Sứ trình bày
Maria hỏi lại việc này ra sao?
Chúa Trời là Đấng Chí Cao
Làm con Trinh Nữ tôi nào hiểu nên?
Nhưng vừa rõ ý Thượng Thiên
Maria đáp ứng. Chúa liền xuống thai!
Khiêm nhường được trọng thưởng thay
Con xin ơn biết ngày ngày noi gương.
Được nghe tin khác đáng mừng
Save son sẻ đã từng thụ thai
Mari tự hỏi: Nay mai
Đi thăm chị họ vài ngày nên chăng?
Hành trình dẫu rất khó khăn
Vì yêu, Mẹ đã gò băng núi trèo
Con xin ơn biết noi theo
Gương lành bác ái mẹ treo sáng ngời.
Mẹ đem con Đức Chúa Trời
Theo chồng khai sổ tận nơi quê nhà
Biết mình sắp được khai hoa.
Thiếu nơi trú trọ Mẹ ra chuồng bò.
Khai hoa tuyệt đối thơm tho:
Giêsu Cứu Thế, Mẹ cho loài người
Chúa sinh nghèo quá Mẹ ơi!
Con xin theo Chúa sống đời khó khăn.
Thánh gia ngày tháng chuyên chăm
Tuân hành hết thảy điều răn Chúa truyền
Lại còn giữ các lời khuyên
Nên gương nhân đức khắp miền quê hương
Hài nhi được ẵm lên đường
Dâng mình tại chính Thánh đường Salem
Con đây tội lỗi phận hèn
Quyết tâm tôn trọng mọi quyền quản cai.
Giêsu đến tuổi mười hai
Đi theo cha mẹ mừng ngày lễ to
Lễ xong từ giã Giáo đô
Người người các giới đổ xô đăng trình
Mẹ cha không thấy con mình
Đi tìm gặp Chúa giảng Kinh trong Đền
Con xin được chí trung kiên
Lo tìm gặp Chúa ở liên trong hồn.

NĂM SỰ SÁNG

Chúa vừa chịu rửa như dân
Sự lạ muôn phần được phán như đây
Các ngươi nên biết người này
Là con yêu quý làm đầy lòng ta.
Được trời có lệnh ban ra
Chúng con vâng giữ mới là khôn ngoan
Đến khi giờ chết Chúa ban
Thưởng công vinh hiển hoàn toàn muôn năm
Tại Cana ở trong thành
Chúa làm nước lã trở thành rượu thơm
Chúng con xin trước một ơn
Đức tin đang yếu mạnh hơn thêm nhiều
Rồi còn đau khổ bao nhiêu
Tin Chúa cậy Mẹ thảy đều hết tan
Đợi ngày lên chốn Thiên đàng
Cùng bao thần thánh ca vang lời mừng.
Một là sám hối lỗi lầm
Hai là tin nhận Phúc Âm Tin Mừng
Lời này ai dám coi thường
Lời trọng vô chừng (phải nói thì hơn).
Lời này đáng gọi đại ơn
Con xin cho biết học trơn mỗi ngày
Học cho mãi đến no say
Học luôn đến lúc hồn bay về trời
Tiếng trên cao vẫn khoan thai
Gọi ai muốn chắc Con Ngài phải theo
Nhưng còn nên biết bao nhiêu
Ba thù bám sát đi theo để rình.
Ở đây mới thật chiến binh
Ta nên chăm chỉ cầu kinh với Trời
“Lạy trời cao cả Cha ơi”
Kéo con lên với tới nơi Thiên đàng.
Bánh rượu được hóa phép xong
Người lành lãnh lấy vào lòng uống ăn
Và dâng lên Đấng chủ chăn
Những điều cảm tạ nhiều lần về sau.
Dù con sống chết đi đâu
Con còn đói khát con cầu Chúa liên
Lạy Cha và Chúa đừng quên
Mọn con ở chốn ưu phiền lắm thay


NĂM SỰ THƯƠNG

Vào nơi cầu nguyện trong vườn
Chúa lên cơn sốt lo buồn đắng cay
Tội người như máy nghiền xay
Khiến mồ hôi máu tràn đầy khắp thân
Không lùi trước cảnh gian truân
Quên mình, Chúa chịu vì phần rỗi con
Con xin ơn biết lo buồn
Vì bao tội chất nặng hồn con đây.
Hiểu sao hình khổ sau này
Do kẻ dữ bày làm khổ Chúa con
Nghe quan xuống lệnh đánh đòn
Chúng thi nhau đánh chẳng còn tiếc thương
Đánh cho nát thịt giơ xương
Đánh thêm quá số thông thường luật ghi
Thế thì còn ngại nỗi chi
Chẳng lo hãm xác tùy nghi mọi ngày.
Khổ hình rùng rợn thứ hai
“Là trò úp chụp trà gai trên đầu”
Ấn gai ngập xuống cho sâu
Trao tay Chúa giữ que vầu nứa chi?
Rồi thay nhau chúng bái quỳ
Tâu vua Do Thái uy nghi dường này
Noi gương Thánh Chúa từ nay
Dù sao sỉ nhục lòng đây chẳng sờn.
Khổ rồi Chúa lại khổ hơn
Vác mang thập giá trên đường Can vê
Theo đi nhiều kẻ cười chê
Mẹ Con gặp mặt tái tê tâm hồn!
Chúa đi chậm vấp ngã luôn
Lính càng tay đánh, miệng tuôn tục tằn
Cảm thương Thiên Chúa toàn năng
Con xin theo Chúa trên đàng khổ đau.
Tới đồi quân dữ bảo nhau
Phân công hăng hái làm mau để về
Lột trần xác dính máu me
Tay giằn ngửa Chúa, tay đè đóng đinh!
Đứng bên, Đức Mẹ xót tình
Thương con chịu án tử hình vì ai?
Chính vì con khốn nạn đây
Con xin lánh tội từ nay đến cùng.

NĂM SỰ MỪNG

Kìa sao mồ Chúa mở tung
Lính canh tỉnh dậy hãi hùng khiếp kinh
Họ tìm quanh trấn báo tin….
Phàm ai nghe cũng ngạc nhiên rất nhiều.
Với người Chúa vẫn riêng yêu
Hiện ra Chúa nhắc lại điều tiên tri
Chúa đà sống lại uy nghi
Con muốn sống vì Chúa sống trong con.
Bốn mươi ngày nữa vuông tròn
Trong thân xác mới Chúa còn sống thêm
Rồi cùng môn đệ Chúa lên
Ô liu núi ấy hàn huyên tự tình.
Và sau hết Chúa cất mình
Bay thẳng Thiên Đình môn đệ ngất ngây
Con xin chẳng bỏ một ngày
Để mong về chốn vui vầy Thiên Cung.
Đoàn con có Mẹ sống chung
Hợp nhau cầu nguyện đợi trông Thánh Thần
Thì vào quãng giữa giờ thân
Lưỡi lửa Thánh Thần hiện xuống phòng yên.
Từng đầu bay đến ngự trên
Mẹ con cả thấy tăng niềm cậy tin
Con xin được Chúa Thánh Linh
Giúp con ngày tháng sản sinh phúc nhiều.
Nói về Thánh Mẫu thân yêu
Gioan phụng dưỡng sớm chiều tận trung
Kịp khi đến lúc lâm chung
Êm ái lạ lùng Mẹ đã quy Thiên.
Giữa đoàn Thần Thánh Mẹ lên
Ngự trên tòa Chúa ở trên Thiên Đình
Con xin Mẹ giúp dọn mình
Thác về bên Mẹ trường sinh sau này.
Trên toàn Thiên Quốc ngày nay
Cùng Ba Ngôi Chúa quản cai hoàn cầu
Mẹ không hưởng phúc thôi đâu
Mẹ Hằng Cứu Giúp ai đâu còn cần.
Mẹ thần thế – Mẹ từ nhân
Kho ơn Chúa. Mẹ chia phần phát ban
Con xin làm đứa con ngoan
Rao truyền khắp chốn vinh quang Mẹ hiền



KINH MƯỜI ĐIỀU RĂN

Thứ nhất thờ lạy
Chúa dựng đất trời
Thứ hai nhớ lời
Chớ thề gian trá
Thứ ba lễ cả
Hưu nhật giữ ngày
Thứ bốn thảo ngay
Vâng lời phụ mẫu
Thứ năm nhân hậu
Chớ hại người ta
Thứ sáu lánh xa
Tà dâm hoa nguyệt
Thứ bảy kị tuyệt
Trộm cắp gian phi
Thứ tám đừng khi
Nói lời chúng dối
Thứ chín đừng thôi
Ước sự lả lơi
Thứ mười của người
Chớ tham muốn lấy.
Cả mười sự ấy
Tóm lại hai lời:
Kính mến Chúa trời
Hơn trên vạn vật.
Thương yêu người thật
Như là mình ta
Mười điều răn ra
Phải lo hiểu biết
Giữ cho đến chết
Mới được thiên đình.

(Trích bộ sưu tập Có Một Vườn Thơ Đạo, tập II, Lm Trăng Thập Tự chủ biên, tr 140-147)