Ngày kia, một tập sinh đến hỏi Ðức Viện Phụ cao niên của đan viện:
- Thưa cha, xin cha giúp con vài lời khuyên để con thực sự trở thành người của Chúa.
Vị Viện Phụ già trả lời:
- Con hãy vào phòng, đóng kín cửa lại và cầu nguyện. Lời cầu nguyện sẽ dạy con mọi sự.
Thầy tập sinh lại hỏi:
- Thưa cha, đâu là điều kiện chính giúp cầu nguyện đích thực?
- Ô, dĩ nhiên, đó là bầu khí yêu thương. Ai cầu nguyện với tội lỗi và tâm tình thù hận trong lòng thì cũng giống như một người dọn thức ăn thịnh soạn trên một cái dĩa bẩn hay như một người nói hay nhưng hơi thở hôi thối.
Thầy tập sinh lại hỏi tiếp:
- Thưa cha, con rất hay chia trí khi cầu nguyện. Làm sao để khỏi chia trí đây?
Ðức Viện Phụ đáp:
- Các chia trí cũng giống như chim sẻ bay ngang trên trời. Con không thể ngăn cản chúng bay qua mái nhà con ở. Nhưng con có thể ngăn cản không cho nó làm tổ trên mái nhà của con chứ? Riêng đối với những tư tưởng xấu xa thì chúng giống như bọn ong bầu. Nếu con ngồi yên, chúng sẽ bay đi nơi khác. Nhưng nếu con càng động đậy, chúng sẽ càng bổ nhào đến hành hạ con.
Thầy tập sinh lại hỏi thêm:
- Tại sao khi cầu nguyện con lại hay bị chán nản ngã lòng, thưa cha?
- Bởi vì con chưa thấy đích điểm đời mình là gương mặt tuyệt vời của Thiên Chúa.
- Thưa cha, cho con hỏi câu cuối cùng: Lời cầu nguyện có quan trọng thật không? Nó có quan trọng hơn hành động không?
- Quan trọng lắm chứ. Bằng chứng là ma quỉ hằng tìm mọi cách để quấy phá và khiến cho lời cầu nguyện trở nên nặng nề. Nó tìm mọi phương thế khiến cho chúng ta ươn lười không muốn cầu nguyện và làm cho chúng ta tin rằng cầu nguyện là vô ích.
*
* *
Ðược Thiên Chúa phái đến trong sứ vụ cứu thế cải tạo con người và đổi mới trần gian, Chúa Giêsu đã sống như con người của lời cầu nguyện. Ðối với Chúa Giêsu, cầu nguyện là cách thế sống mối liên hệ yêu thương thân tình với Thiên Chúa trong sứ mệnh cứu độ trần gian của Ngài. Gương mẫu của Chúa Giêsu khẳng định với chúng ta rằng: cầu nguyện là điều quan trọng bậc nhất cho sứ mệnh làm người. Muốn cách mạng cuộc đời, muốn thay đổi thế giới, hãy cầu nguyện, và hãy trở thành những con người biết cầu nguyện.
Ơn gọi của Kitô hữu là ơn gọi trở thành cây thu lôi. Khi sống trung thực ơn gọi làm người và làm con cái Chúa của mình bằng một đời sống kết hợp thân tình với Chúa, một đời sống cầu nguyện chân thành, chúng ta sẽ kéo ơn lành của Chúa xuống trên mọi người khác, và tránh cho thế giới khỏi những tai ương do chính cuộc sống tội lỗi gian ác của con người gây ra.
Vào khoảng giữa thế kỷ thứ 19, các dân tộc thuộc vùng núi Cô-ca-dơ ở phía nam nước Nga được cai trị bởi một vị quốc vương hồi giáo nổi tiếng là thanh liêm chính trực. Ưu tiên hàng đầu trong việc chấn hưng đất nước của ông là quét sạch mọi tham những, hối lộ.
Ông ban hành một sắc lệnh, theo đó thì tất cả những ai bị bắt quả tang phạm tội tham nhũng và hối lộ sẽ bị phạt đánh 50 roi trước mặt công chúng.
Ðiều không may xảy ra cho ông, đó là, người đầu tiên bị bắt quả tang phạm tội này lại chính là mẹ ông. Sự kiện này làm cho ông đau đớn vô cùng. Không có một luật trừ hay châm chước nào cho sắc lệnh mà chính ông đã ban hành.
Liên tiếp ba ngày liền mà nhà vua giam mình trong lều của ông. Sang ngày thứ tư ông xuất hiện trước công chúng cùng với thân mẫu. Ông ra lệnh cho hai binh sĩ trói tay mẹ ông và bắt đầu xử lý theo qui luật.
Thế nhưng khi chiếc roi đầu tiên vừa quất xuống trên người mẹ ông thì nhà vua liền chạy đến bên cạnh bà. Ông mở trói cho bà. Rồi ra lệnh cho hai binh sĩ trói tay ông, lột áo ông ra và bắt đầu cuộc đánh roi. Ðúng 50 roi đã quất xuống trên thân mình nhà vua.
Với thân thể rướm máu và khuôn mặt nhợt nhạt, nhà vua quay về phía dân chúng và nói:
- Bây giờ thì các ngươi có thể ra về. Luật đã được thi hành. Máu của vua các ngươi đã chảy ra để đền bù cho tội ác này.
Kể từ đó, trong vưong quốc này, người ta không còn bao giờ nghe nói đến tội tham nhũng, hối lộ nữa.
*
* *
Hình ảnh của ông vua trên đây có thể giúp chúng ta hiểu được phần nào điều mà Giáo hội gọi là mầu nhiệm nhập thể cứu độ.
Chúa Giêsu Kitô chính là Thiên Chúa hóa thân làm người để cứu độ con người. Cũng như vị quốc vương Hồi giáo trên đây đã chịu đòn thay cho mẹ và diệt trừ tham nhũng, hối lộ khỏi đất nước. Thiên Chúa đã mang lấy thân phận con người, trải qua tất cả những cảnh huống của con người, kể cả cái chết nhục nhã trên thập giá để cứu độ con người.
Thiên Chúa là đấng cứu độ. Ðó là tước hiệu quen thuộc nhất mà Thiên Chúa đã bày tỏ cho dân Do thái. Biến cố quan trọng nhất qua đó người Do thái nhận ra Thiên Chúa là đấng cứu độ của mình chính là cuộc giải phóng cha ông họ khỏi ách nô lệ bên Ai cập. Biến cố ấy cũng được người Do thái xem như là một hình ảnh tiên báo một cuộc giải phóng chung cục mà Thiên Chúa sẽ thực hiện.
Qua tiếng nói của không biết bao nhiêu trung gian thường gọi là ngôn sứ, Thiên Chúa luôn hướng niềm hy vọng của người Do thái đến cuộc giải phóng chung cục ấy. Và Chúa Giêsu đã đến thực hiện cuộc giải phóng đó, cuộc giải phóng không chỉ dành riêng cho người Do thái, mà còn cho toàn thể nhân loại nữa.
Tên Giêsu của Ngài trong tiếng Do thái có nghĩa là Thiên Chúa cứu độ. Duy chỉ một mình Ngài, đấng vừa là Thiên Chúa vừa là con người mới có thể cứu độ con người.