Cái té thật thà - Tác giả: Lm. Nguyễn Trung Tây

Lan Mary
Hồi đó trên con đường thiên lý từ kinh thành Jerusalem dẫn về phố Damascus, có người ngã, té đau. Mà nghĩ cho cùng, ai mà chẳng có những lúc té ngã. Nhưng có người học được kinh nghiệm về cái té, có người thì không... NGUỒN:

Hồi đó trên con đường thiên lý từ kinh thành Jerusalem dẫn về phố Damascus, có người ngã, té đau. Mà nghĩ cho cùng, ai mà chẳng có những lúc té ngã. Nhưng có người học được kinh nghiệm về cái té, có người thì không...

Tháng Giêng, trời Chicago rất lạnh! Không phải cái lạnh dở dở ương ương, âm ấm ban ngày, lạnh nhì nhằng vào ban đêm của đất dầu hỏa cao bồi cưỡi ngựa Houston, Texas, hoặc miền Nam Cali có thủ đô Tiểu Sài Gòn. Cũng không phải cái lạnh mờ mịt sương mù, khoác thêm mảnh áo len hoặc một cái áo da đắt tiền vào người cho đẹp, rồi hiên ngang bước vào Hội Chợ Tết của thị dân Bắc Cali.

Cái lạnh ấm ớ hội tề của cao bồi Houston, của thủ đô Bolsa, và của vùng Thung lũng Chợ Phiên chỉ là một cái lạnh vui chơi. Lạnh ở Chicago, Illinois mới đáng gọi là lạnh, một cái lạnh...nói như thế nào đây?

Là một cái lạnh không nên đi đâu hết. Tốt nhất không nên lái xe, cả xe hơi lẫn xe đạp, cả chạy bộ lẫn đi bộ. Trời lạnh, tuyết rơi, lái xe, cơ hội cho mình mở mấy cái đại lý bán muối ở dưới cõi âm rất cao, đặc biệt lái xe trong khi mặt đường bị băng tuyết đông cứng bao phủ. Một khi mặt đường bị đóng băng, xe nào thì xe ngay cả xe tăng xích sắt cũng chẳng còn ăn thua chi nữa. Thế là tự nhiên tà tà trượt tới, tự nhiên đâm đầu dấm dúi vào gốc cây. Vậy là xong! Sắt vụn trở về sắt vụn! Vô thường trở về vô thường! Phù hoa nối tiếp phù hoa! Xe tăng xích sắt còn như vậy thì nói chi tới xe hơi, xe đạp, hoặc chạy bộ, đi bộ.

Tuần trước, trời đổ tuyết, băng đóng lênh láng mặt đường. Tuần này, trời ấm. Ngày hôm nay, một buổi chiều thứ Sáu, một buổi chiều cuối tuần của thảnh thơi và của hứng chí xách xe đạp ra ngoài đường. 5 giờ chiều, trời tối om, tối mờ mịt. Vừa mới đạp được hai ba vòng, bỗng tự nhiên cảm thấy lờ mờ đâu đó hiện tượng lạ, và tự nhiên một cái té thật thà xảy ra!

Một cái té thật thà xảy ra?

Ừ! Phải gọi là một cái té thật thà bởi vì hiện tượng lạ xảy ra quá nhanh. Bịch! Thế là nằm dài sõng soài, không phải trên vũng máu, đương nhiên, mà là đám tuyết trắng bám cứng trên mặt đường đã đông lạnh thành băng. Phải gọi là một cái té thật thà bởi vì biết là mình đang té, nhưng không thể làm gì khác hơn ngoài việc chấp nhận mình đang rơi, và sẽ nằm sõng soài trên mặt đường. Phải gọi là một cái té thật thà bởi vì biết trời đã tối, biết chắc chắn sẽ không ai có thể nhìn xuyên qua bóng đêm để mà khám phá ra, để mà cười hô hố kẻ đang té.

Thôi, thế thì thôi, thật thà chịu té cho rồi; thật thà đứng dậy; thật thà phủi quần phủi áo; thật thà bỏ đi không thèm nhìn quanh quẩn, bởi biết chắc chắn sẽ không có những con mắt thiên hạ bàng quang, quan chiêm, nhòm ngó động tác té, bộ mặt của kẻ bị té, thái độ của kẻ bị té.

Thái độ của kẻ bị té?

Ừ! Nói một cách ngắn gọn là như thế này. Sau khi đứng dậy, kẻ đã té sẽ phản ứng ra sao? Hoặc là bẽn lẽn đứng dậy? Hoặc là ngượng ngùng bỏ đi? Hay là cố gắng tạo ra bộ mặt hầm hầm cho đỡ quê với chính mình và bàng quang thiên hạ? Hay là thôi, cười xòa, trong ngượng ngùng, trong ngần ngại ta ít/nhiều thật thà bỏ đi.

Ít thật thà? Nhiều thật thà?

Ít thật thà và nhiều thật thà của những cú té như vậy lệ thuộc vào tình trạng té giữa ban ngày hay ban đêm, té giữa nơi thị tứ đông đảo người qua lại hay nơi thôn quê chim kêu vượn hú. Ít thật thà và nhiều thật thà của những cái té như vậy còn tùy theo tình trạng tuổi tác của nhân vật chính trong màn kịch té chỉ một màn. Đương nhiên một người còn trẻ, khi té giữa ban ngày và giữa nơi phồn hoa đô hội sẽ ít thật thà hơn là một người cao tuổi, răng long tóc bạc, gần đất xa trời. Giời ạ! Vào cái tuổi như thế này thì còn gì nữa đâu để mà ngán ai!

Nếu tiếp tục phân tích, sẽ còn phải tiếp tục chẻ sợi tóc ra làm tư. Chuyện là như thế này, nếu người trẻ tuổi là con gái, khi bị té, cô ta sẽ ít thật thà hơn là một người con trai. Tiếp tục chẻ sợi tóc ra làm tám, đi sâu vào chi tiết, ai cũng thấy rằng một người con gái đẹp giống như đại tài tử Holywood Julia Roberts hoặc siêu người mẫu Cindy Crawford hoặc cô ca sỹ đẹp lạnh người Britney Spears té trên băng tuyết vào giờ ăn trưa ngay giữa trung tâm buôn bán sầm uất của Chicago lại càng ít thật thà hơn là một cô gái xấu đẹp tùy người đối diện.

Ngay cả giữa những cô gái đẹp, tùy theo cách ăn mặc trong lúc đang té, họ sẽ té nhiều thật thà hơn hay ít thật thà đi rất nhiều. Một cô gái đẹp, trời lạnh nhưng vẫn mặc váy ngắn, đi guốc cao gót cỡ một gang tay, té khoảng 12 giờ trưa ngay trước cửa tòa nhà Sears Tower cao ngất trời xanh của phố Gió Chicago, cô này sẽ té ít thật thà hơn là một cô gái đẹp nhưng mặc quần dài kín đáo, vải chắc và khó rách.

Cô gái đẹp với váy ngắn một khi tà tà té trên băng tuyết giữa ban trưa giữa chốn phồn hoa đô hội, cái té này được kể như ít thật thà nhất trong những cái té của trời Phố Gió Chicago.

Một cách ngắn gọn, những cái té trên băng tuyết thường được gọi là một cái té thiếu thật thà.

Nguyễn Trung Tây