Ai tín: Nhà thơ Giám Mục Bạch Lạp, Fx Nguyễn Văn Sang

vanthoconggiao.net

Đức Cha Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Sang – Sinh ngày 8-1-1932 tại xứ Lại Yên, huyện Hoài Đức, ngoại thành Hà Nội.
Thụ phong linh mục: 18-4-1958.
Thụ phong Giám mục: 22-4-1981 với khẩu hiệu: “Chân Lý Trong Tình Thương”; giám mục phụ tá Tổng giáo phận Hà Nội.
Ngày 3-12-1990: Giám mục chính tòa giáo phận Thái Bình. 
qua đời: 05.10.2017
Thọ 86 tuổi, với 59 năm linh mục, 36 năm Giám mục.

Tác phẩm: Hành Hương Và Thăm Viếng (2003), Đời Dâng Hiến (Thơ, 2006), Đối Thoại Tôn Giáo (2008), Những Câu Chuyện Tôn Giáo Và Khoa Học (2008), Suy Và Gẫm (2009), Hành Trình Nước Ngoài (2009), Giũ Bụi Trần Ai (2010), Giáo huấn mục vụ (nhiều tập), Hồi ký của một giám mục cao tuổi (2012, 10 tập) 



CẢM XÚC CUỘC ĐỜI

Có ai ghi lại nổi tất cả những cảm xúc của cuộc sống của con người đa dạng? Cảm xúc tràn trề và sự sung mãn vốn không bao giờ được diễn tả hoàn toàn và trọn vẹn. Vì thế, những dòng dưới đây chỉ là một số những cảm xúc của một con người trong cuộc sống. Nó không hề được diễn tả trọn vẹn và khéo léo, nhưng phải vượt qua biết bao trở ngại, nó cố gắng chân thực và trung thành.
Cảm xúc kinh qua mọi mặt trong cuộc đời: Buồn vui sướng khổ, nhưng không bao giờ chìm trong thất vọng ngã thua.
Luôn luôn và mãi mãi le lói, rồi bừng sáng lên một bó đuốc của Tình thương và Hy vọng chứa chan, để chuyển những đau buồn, chua xót, thành vui tươi, êm dịu. Bởi vì, những cảm xúc này, muốn phản ánh Đấng Trác Tuyệt: Người không nỡ đạp chân trên cây sậy đã giập gẫy và dập tắt ngọn bấc còn âm ỉ cháy.
Hy vọng những Cảm Xúc này, sẽ được thông cảm, vì nó diễn tả cho con người.

Fx. Nguyễn Văn Sang
Để xem thêm tiểu sử, chương trình lễ tang, xin mời vào trang giáo phận Thái Bình.

Xin mời bạn đọc VTCG cùng ôn lại những tâm tình của nhà thơ Giám mục Bạch Lạp qua một vài bài thơ sau:

TUYỂN THƠ

DÂNG HIẾN

Thánh điện trang nghiêm phút cực linh
Một đời dâng hiến Chúa quang vinh
Tuyết băng ôm ấp hồn không lạnh
Hoa lệ buông rơi xác vẫn xinh
Phụng lễ Thiên Cung môi nở nhạc
Ngâm lời Thánh vịnh miệng thơm kinh
Mắt trong, tay trắng, lòng phơi phới
Chân bước lên đây núi Thánh tình.

THỊT MÁU

Lúa thơm dòng sữa trắng
Nho chín mạch máu hồng.
Hóa nên Thịt Máu thanh trong,
Nuôi con trong kiếp long đong thế trần.
Hồn con được lĩnh Lương Thần
Tình Cha khăng khít thêm phần hăng say.
Ước sao qua khỏi đời này
Hồn con được sống đêm ngày bên Cha.

NHỚ LẠI MỐI TÌNH ĐẦU

“Con hãy nhớ lại mối tình đầu…” (Kh 2,5)
Nhớ lại mối tình đầu
Lấp lánh mắt bồ câu
Hồn tươi như trăng rằm
Đẹp, trong màu áo trắng
Nến sáng cháy trong tay,
Bước vào Thánh Đường này.
Nghiêng đầu trên Giếng Thánh
Đón lấy Dòng Nước lạnh
Chan chứa những ơn thiêng
Trở nên Hoàng Tử Chúa
Ôi Tình yêu muôn thuở
Là một Mối tình đầu.
Nhớ lại mối tình đầu
Thời thanh xuân dâng hiến
Trái tim con như Biển
Càng Mến càng thêm Sâu
Nay được sống bên nhau
Vì sao mà con khóc?
Chẳng phải vì khổ đau
Nước mắt thành châu ngọc
Gắn mối tình bền lâu.
Nhớ lại mối tình đầu
Để mãi mãi về sau
Dù trăm ngàn khốn khổ
Càng sống ….càng thêm sâu
Càng nhớ…..càng yêu nhau.

HÀN GẮN

(Cho những ngày giông bão)
Khi những chiếc bình đời,
Vì sao mà nứt rạn.
Những giọt nước tuôn rơi,
Hoa Tình yêu trong đó,
Nhị tàn và sắc úa,
Khi những trái tim yêu,
Vì ai mà thương tổn,
Để những giọt máu đào,
Nuôi tình yêu mạnh lớn,
Tuôn chảy mãi không thôi.
…. Nhưng bàn tay Thiên Chúa
Chắp nối chiếc bình đời
Hoa tình yêu lại nở
Hương sắc lại thêm tươi
…. Nhưng bàn tay Thiên Chúa
Gắn bó vết thương lòng
Máu thắm lại thêm trong
Tình yêu như ngọn lửa
Đốt hết mọi Hoài nghi.
(Theo Le Vase Brisé của Sully Pr .dhomme).

HY VỌNG

Nhớ Cụ P.T. 13-8-1971
Bầu trời nhỏ lệ khóc thương ai
Gió cuốn hàng thông đứng thở dài
Vùi trong cỏ dại, ba thước đất
Kiếp sống trần gian, chút hình hài
Kiếp sống trần gian, chút hình hài
Lúa thơm, rụng xuống dẫu bi ai
Thối đi, tàn rữa trong bùn đất
Mầm non chứa đựng cả tương lai
Kiếp sống trần gian, chút hình hài
Niềm tin đón nhận tự sơ khai
Bảo toàn trọn vẹn qua cái chết:
Hy vọng vươn lên cuộc sống dài
Kiếp sống trần gian, chút hình hài
Hoa tàn, nhị héo, sắc phôi phai
Đường đi lữ thứ về quê cũ
Gặp lại tình thương một ngày mai.
Kiếp sống trần gian, chút hình hài
Vui buồn, sướng, khổ, trĩu đôi vai
Phù du, ảo ảnh nay cũng hết
An nghỉ chờ đây: Sống đời đời


HOA MÂN CÔI

Ta từng làm một người nghệ sĩ
Biết yêu hoa, biết chăm sóc cho hoa
Ca tụng hoa, vì sắc hương tuyệt mỹ
Bông hồng trong nắng sớm
Sắc còn tươi mơn mởn
Hương êm đềm, ngây ngất đến cao siêu
Nhưng tiếc thay, cơn gió lạnh ban chiều
Hương nhạt bay, những cánh Hồng lả tả
Hoa Păng – sê, theo gió đùa, nghiêng ngả
Mặc muôn màu, từ tím ngát đến Hồng nhung
Vẻ tươi xinh, lộng lẫy đến vô cùng
Như cô gái đôi mươi ngày lễ hội
Nhưng gió chết, đêm lạnh lùng ập tới
Hoa ủ buồn trong dáng điệu ngẩn ngơ
Tay chống cằm, những suy nghĩ trầm tư
Vì kiếp sống phù hoa như giấc mộng
Hoa héo tàn, bên hàng cây gục xuống….
Ôi, ta chán, những bông hoa trong vườn
Ôi, ta buồn, vì huy hoàng cõi thế
Đã bao ngày đi kiếm một Hoa
Kiếp không tàn… hương sắc chẳng phôi pha
Ta đã thấy, người ơi, ta đã thấy:
Hoa Mân Côi, đã nở giữa đời ta
Hoa Mân Côi tức là hoa….tất cả
Cũng có cánh, có lá, có cả gai
Nhưng hương không tàn, sắc chẳng nhạt phai
Hoa Mân Côi có thể nở trên….đá
Trên hạt vàng, lóng lánh như kim cương
Hoa Mân Côi có thể nở giữa đời thường
Trên đồng, chì, nilông….hay gang, thép
Trên đôi môi, hoa Mân Côi cũng nở đẹp
Trên môi hồng, chúm chím những trẻ thơ
Môi thanh xuân, hay nứt nẻ cằn khô
Của kiếp sống phù du đang tàn úa
Mân côi nở, trên bàn tay nhớp nhúa
Trải phong trần, hay còn trắng, sạch tinh
Cũng hái lấy, kết thành tràng dâng hiến
Một tràng hoa, biết bao là thể hiện
Để vui, buồn, thất bại, lẫn quang vinh
Hoa Mân Côi, là sắc màu rực rỡ
Của muôn loài, muôn giống tất cả Hoa
Hoa Mân Côi, mùi hương rất đậm đà
Của tất cả hương thơm trên cõi thế….
Ôi, Mân Côi, nhìn hoa bao yêu quí
Thấy trong lòng rực rỡ một ước mơ:
Sắc của hoa, là áo mặc hồn ta
Hương của hoa, là hơi hồn ta thở
Sắc tăng tình yêu, hương gây mùi nhớ
Xin mở lòng, đón một trận mưa hoa
Trong sưởi ấm, hoa Mân Côi hãy nở.
Mỗi năm đến tháng Mười
Cầm tràng hạt Mân Côi
Xin hãy biến lệ rơi thành hạt ngọc
Xin hãy biến đau thương thành nụ cười
Xin hãy biến thất bại thành vinh quang
Xin hãy biến tang ma và chết chóc
Thành cuộc đời roi rói niềm tin
Cầu xin. Hãy cầu xin. Cứ cầu xin
Với tràng hạt Mân Côi là sẽ được
Đến một ngày, tận cùng mọi mơ ước
Cầm tràng hạt Mân Côi làm khí giới
Ta mở đường tiến về cõi đời sau
Ta cũng thành hoa Mân Côi muôn màu
Hương bất diệt, nở ra trước tòa Chúa

Hạnh phúc bền lâu, vinh quang muôn thuở.