Chùm truyện ngắn về đề tài Giáng sinh của Trần Thế Kỷ

Quang X Nguyen

Đất nước Việt ta là một quốc gia đa tôn giáo. Thiên Chúa giáo du nhập vào nước ta khá muộn nhưng đã kịp hội nhập một cách hài hòa trong văn hóa tâm linh của dân tộc. Người Công giáo Việt Nam đã đồng hành cùng những tín đồ tôn giáo lâu đời trên giải đất Việt Nam trong mấy trăm năm lịch sử. Đặc biệt, chính vì các nhà truyền giáo phương Tây đã tới, tuy chỉ với ý định truyền giáo nhưng đã thúc đẩy sự ra đời của chữ Quốc ngữ mà chúng ta được sử dụng một cách thuận tiện ngày nay. Công lao ấy không hề nhỏ đối với sự nghiệp nâng cao dân trí, tiêu diệt giặc dốt ở Việt Nam sau khi đất nước Việt Nam giành được độc lập.

Nhân ngày lễ Giáng sinh, xin giới thiệu với bạn đọc một truyền thuyết về ngày lễ thiêng liêng của người Công giáo. Thiết tưởng, dù là người không theo Đạo thì hiểu biết thêm về ý nghĩa ngày lễ Giáng Sinh, phải chăng chỉ tốt thêm cho tình cảm đồng bào, dân tộc, tăng thêm tình đoàn kết giữa những người không cùng tôn giáo nhưng cùng là con dân nước Viêt...


Truyện ngắn Noel: Tôi là Maria


Tôi là Maria. Tôi đã đính hôn với Giuse, một chàng thợ mộc giỏi giang và nhân hậu.


Một ngày kia, trong giấc mơ, thiên thần đến với tôi và bảo:

- Chúc cô bình an. Chúa đã ban cho cô đầy ơn phúc.

Tôi không hiểu lời thiên thần vừa nói. Thiên thần nói tiếp:

- Chúa rất hài lòng về cô. Cô sẽ có một con trai và đặt tên là Giêsu . Chúa sẽ tôn Người làm vua như đấng tổ phụ David. Triều đại của người sẽ bất diệt.

- Nhưng việc ấy xảy ra thế nào được vì chuyện vợ chồng tôi chưa nghĩ tới.

Tôi bảo thiên thần. Thiên thần đáp:

- Thánh thần sẽ đến. Quyền năng của Chúa sẽ ngự xuống trên cô.

Rồi tôi thức giấc, lòng vừa hạnh phúc vừa hoang mang. Đứa con tương lai của tôi sẽ là vua ư? Vị vua này sẽ giải phóng Israel khỏi ách thống trị La Mã ư?

Ít lâu sau, tôi có thai. Biết chuyện này, Giuse buồn khôn tả. Anh quyết định âm thầm chấm dứt việc hứa hôn giữa hai chúng tôi. Anh không muốn tôi phải xấu hổ trước mọi người.

Nhưng Giuse chưa kịp thực hiện ý định ấy thì một đêm kia thiên thần đã hiện ra với anh và bảo: “ Hãy lấy Maria làm vợ. Đứa trẻ trong lòng cô ấy là bởi thánh thần”.

Tỉnh dậy, Giuse liền đến với tôi và đón tôi về làm vợ. Ngày tháng dần trôi. Việc xảy ra là hoàng đế La mã Augusto truyền lệnh cho mọi người phải về quê quán để kê khai nhân khẩu. Vì thế Giuse đã đưa tôi từ Nazareth về Bethlehem xứ Judea, quê hương của anh, cũng là nơi vua David – tổ phụ anh, đã chào đời hàng trăm năm trước.


Khi chúng tôi đến Bethlehem thì cũng là lúc tôi chuyển dạ sinh con. Các quán trọ đều đã hết chỗ nên chúng tôi phải ở tạm trong một chuồng bò. Giuse đã lấy máng cỏ làm nôi cho con nằm.

Tôi đang ngắm nhìn đứa con xinh đẹp vừa chào đời thì có mấy kẻ mục đồng tới thăm. Chúng kể rằng khi đang nghỉ đêm ở ngoài đồng với bầy cừu thì trên trời chợt có tiếng nói cùng ánh hào quang:

- Đấng Cứu Thế vừa giáng trần. Hãy đến Bethlehem chiêm bái Người!

Một trong những mục đồng quỳ xuống bên Giê su hài đồng và cầu nguyện. Đúng lúc đó, Giê su đang thiêm thiếp ngủ chợt mở mắt và mỉm cười với cậu. Nụ cười đẹp khôn tả. Cậu bảo rằng suốt đời cậu sẽ không bao giờ quên nụ cười ấy.

Khi những mục đồng vừa ra về thì có ba người đàn ông cưỡi lạc đà đến chỗ chúng tôi. Họ cho biết từ Phương Đông tới và là những nhà chuyên nghiên cứu và tìm tòi dấu vết các vì sao. Số là từ nhiều ngày trước, trên bầu trời đã xuất hiện một vì sao rực rỡ. Ai cũng bảo đó là điềm báo về sự ra đời của một vị vua vĩ đại. Chính ngôi sao này đã dẫn đường cho ba người này tới nơi Giê su vừa sinh ra.

Thấy mặt hài nhi, họ bèn sụp lạy rồi bày ra lễ vật gồm vàng, nhũ hương và mộc dược.

Ba nhà thông thái cho hay trước đó đã tới Jerusalem và hỏi: “ Vua Do thái mới sinh ra ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người ở Phương Đông”.

Vua Herod nghe thế bèn cho triệu tập các thượng tế và hỏi:

- Đấng Messia sẽ sinh ra ở đâu?

Các thượng tế thưa:

- Người sẽ sinh ra ở Bethlehem, xứ Judea. Một tiên tri đã viết: “Nơi đó sẽ xuất hiện vị thủ lĩnh chăn dắt Israel.

Vua Herod dọ hỏi ba nhà thông thái về thời điểm họ đã nhìn thấy ngôi sao. Khi ông ta dặn:

- Khi nào các ông gặp được Hài nhi, hãy báo cho ta biết để cùng đến yết bái người.

Nhưng trên đường về quê nhà sau khi gặp Giê su Hài đồng, ba nhà thông thái phương Đông đã không ghé qua vua Herod vì trong giấc mơ, họ được thiên thần báo rằng nếu biết chỗ Hài nhi, Herod sẽ đến giết hại Người.

Cũng trong giấc mơ, Giuse được thiên thần mách bảo:

- Hãy thức dậy và đưa mẹ con Hài nhi sang Ai Cập. Cứ ở bên ấy cho tới khi ta báo lại vì vua Herod đang tìm cách giết Hài nhi.

Giuse liền bừng tỉnh và tức tốc cùng tôi sắp xếp hành lý lên đường. Lúc ấy còn tờ mờ sáng. Khi chúng tôi ngồi lên lưng lừa thì một chàng trai tới gặp chúng tôi. Tôi nhận ra đó chính là mục đồng đã cầu nguyện bên Giê su đêm Giáng sinh. Chàng trai tặng chúng tôi một tảng thịt cừu và một chai rượu nho và bảo rằng chính nhờ lời nguyện cầu của cậu với Chúa Hài đồng mà người cha đang hấp hối của cậu đã được bình phục. Cậu xúc động ngắn nhìn bé Giê su tôi đang bế trong tay. Đúng lúc ấy, trên không trung chợt vang lên một giọng nói thần thánh:

Sáng danh Thiên Chúa trên các tầng trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.



ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG 

Dạo ấy tôi là một chàng mục đồng. Tôi và mấy người bạn trông coi bầy cừu hàng trăm con cho một ông chủ gần Bethlehem. Cha tôi là một bác thợ mộc nghèo còn mẹ tôi lo việc cơm nước cho chồng con. Tôi còn hai đứa em thơ nên cuối tháng được bao nhiêu lương tôi mang về hết cho gia đình.

Có lần cha tôi ốm rất nặng. Mẹ tôi chạy vạy khắp nơi còn tôi nhờ ông chủ ứng trước tiền lương để lo thang thuốc cho cha nhưng bệnh tình ông vẫn không hề thuyên giảm. Nếu cha tôi mất thì gia đình tôi sẽ đi về đâu. Tôi buồn lắm nhưng chẳng biết làm gì hơn khi thần chết ngày càng đến gần với người cha tôi hằng yêu kính.

Đêm đó bọn mục đồng chúng tôi ở ngoài đồng cùng với bầy cừu. Chúng tôi nói chuyện với nhau về ngôi sao lạ rực sáng trên bầu trời từ nhiều ngày qua. Các cụ già nói họ chưa bao giờ nhìn thấy vì sao nào kỳ lạ như thế, cho rằng đây là điềm một biến cố trọng đại sắp đến với nhân loại.

Chúng tôi đang bàn về ngôi sao lạ thì trong không trung chợt bừng lên ánh sáng chói lòa khiến chúng tôi ai nấy đều kinh hãi. Từ ánh hào quang, một tiếng nói lạ thường bảo chúng tôi:

- Hôm nay Đấng Cứu Thế đã giáng sinh nơi Bethlehem. Hãy tới chiêm bái Người.

Nghe thế, lũ mục đồng chúng tôi liền lên đường tới Bethlehem. Ở đấy chúng tôi đã gặp Giuse và Maria với một hài nhi đang nằm thiêm thiếp trong máng cỏ hang bò. Nơi đây ngập tràn ánh sáng của ngôi sao lạ. Lẽ nào Đấng Cứu Thế lại giáng sinh nơi thấp hèn thế này sao?

Như hiểu được ý nghĩ của tôi, Giuse bảo:

- Hoàng đế Augusto truyền mọi người phải về quê quán để kê khai nhân khẩu. Khi đến Bethlehem thì nhà tôi chuyển dạ sinh con. Các quán trọ đều hết chỗ nên chúng tôi phải ở tạm nơi này.

Hài nhi có khuôn mặt sáng láng lạ thường. Tôi quỳ xuống bên hài nhi. Nghĩ tới người cha đau yếu, tôi thì thầm:

- Xin ngài ban phước lành cho gia đình chúng con.

Đang nằm ngủ với đôi mắt nhắm nghiền, hài nhi chợt mở mắt nhìn tôi và nhoẻn miệng cười. Nụ cười đẹp tuyệt vời, suốt đời tôi không bao giờ quên. Bao phen gian khó, mỗi khi nghĩ tới nụ cười ấy thì tôi lại thấy lòng thơ thới, quên hết mọi sầu lo.

Khi chúng tôi sắp chào tạm biệt gia đình Chúa Hài đồng thì xuất hiện ba người đàn ông cỡi lạc đà. Họ cho biết là những người chuyên nghiên cứu và tìm tòi dấu vết các vì sao. Chính ngôi sao kỳ lạ đã dẫn đường họ tới đây. Trông thấy hài nhi họ liền sụp lạy và tôn kính Người. Họ bày ra lễ vật dâng Chúa Hài đồng gồm vàng, nhũ hương và mộc dược.

Trở về với đàn cừu, chúng tôi nói chuyện với nhau mãi về những gì vừa thấy nơi hang đá Bethlehem. Khi trời tờ mờ sáng thì tôi nhìn thấy từ xa xa có ai đang cưỡi lừa hối hả về phía mình. Hình dáng người này rất quen thuộc. Chao ôi, tôi không tin vào mắt mình nữa, chính là cha tôi, người mới hôm qua còn nằm thoi thóp trên giường bệnh. Đúng thật là cha tôi. Khi ông đến gần, hai cha con tôi ôm chầm lấy nhau, xúc động đến rơi nước mắt. Phép lạ nào đã xảy ra với cha? Trước mắt tôi là người cha tráng kiện ngày nào, không hề là người có tấm thân da bọc xương nằm chờ chết. Cha tôi nói với vẻ đầy hân hoan:

- Cha tới để báo tin mừng. Đêm qua mọi bệnh tật trên người cha bỗng dưng biến mất thể như có phép nhiệm màu. Cha lại thấy khỏe mạnh như trước. Từ nay cha lại có thể tiếp tục làm việc để nuôi các con khôn lớn. Cảm ơn con đã hằng lo lắng cho cha.

Tôi bồi hồi nhớ lại nụ cười của Chúa Hài đồng khi nghe lời tôi cầu khẩn. Tôi ôm trầm lấy cha:

- Đấng Cứu Thế vừa giáng trần, cha ạ.